Lamborghini Huracán LP 610-4 t
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  12 chòm sao và thiên sứ định mệnh​


Phan_5

[Chap 11]

Vù…vù….Tiếng gió như một mũi tên xé toạc màn đêm nhắm thẳng vào trái tim của Sư Tử, anh nghe trong mình một cảm giác kì lạ…..Nhói….

-Song Tử….

-Gì thế, Sư ca?

-Cậu nói cho mình đi…..rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

-Ừhm….trên trang chủ trường à?

-Phải…..

“Két!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

-Làm gì thế? Song tử!!!-Sư ca hét lên

Chiếc xe chỉ chực như còn 1mi-li-mét nữa thôi là lao thẳng xuống sông….

-Xuống xe đi!!!-Song tử khẽ nói

-Cậu đang làm cái quái gì vậy?- Sư ca điên tiết

Ánh mắt đen huyền của Song tử có một cái gì đó đượm buồn, nó xuyên suốt tâm can và khiến Sư tử bất giác rùng mình….

“Phì……..”

Song tử nhả ra 1 làn khói trắng, mái tóc xanh lá bay phất phơ

-Sư ca à, cậu nghe cho rõ nhé!!!

-Được…nhanh đi!!! Làm gì mà úp úp mở mở bí mật thế?

-Trên trang chủ của trường mình…có 1 tấm hình rất hot….thu hút hàng ngàn lượt view…

-Hình gì?- Sư ca cáu gắt đứng lên, tay nắm lấy cổ áo Song tử….- ….cậu có nói hay ko?

-Là cảnh chụp được Thiên Yết và Thiên Bình ôm nhau….

Tim Sư ca hẫng một cái….

-Cái….cái gì???-Anh bấu chặt vào cổ áo Song tử

-Tớ…nghe lầm….nghe lầm đúng không???- Sư ca ánh mắt điên dại….liên tục lặp đi lặp lại lời nói….

-Cậu nói đi, Song tử…Nói là tớ nghe lầm đi!!!!!!- Anh gào lên trong tuyệt vọng

-Bỏ tay ra đi, Sư tử!!! Đó là sự thật!!Sự thật đó!!!

-Aaaaaaaaa…không thể nào….không thể…nhất định là cậu đang lừa tớ…..trò này ko vui đâu!!!

-Sư ca…bình tĩnh lại đi!!! Cậu hãy nhớ lại xem, cô ấy là gì? Thiên Yết là gì?Cô ấy chỉ là osin thôi, osin của cậu thôi…Quá lắm chỉ là bạn!!! Còn Yết, Yết là bạn thân của chúng ta đó, thằng bạn chí cốt đó!!!!!!- Đến lượt Song tử nổi điên lên

“Bốp!!!!”

Một cú đánh chát chúa vang lên, nhằm thẳng ngay khuôn mặt điển trai của Song Tử mà lao xuống….

”Huỵch…”

Ánh mắt của Song ca ngước lên, quẹt nhẹ giọt máu vương xuống nơi khóe môi, đắng thật….

“Thằng bạn mình vì 1 người con gái mà như thế sao?”

-Tớ….tớ…xin…lỗi…Aaaaaaa!!! Chỉ là tớ không chịu được khi nghe cậu nhục mạ cô ấy!!!! Tớ vô dụng quá phải không?Cô ấy ko chỉ là osin của tớ …mà… còn…là…. Aaaaaa!!!!!Tớ không biết nữa…..

-Mà còn là người cậu yêu chứ gì?

-Yah~ Tớ…tớ…Aaaaaa…tớ không hiểu….tớ không biết tình cảm của tớ đối với cô ấy là gì nữa!!!

-Chúng tớ đã biết tình cảm của cậu từ lâu…..

-Hừ…biết sao?-Sư ca nhếch môi, vẻ mặt khinh khỉnh….

-Tấm hình đó là thành ý của thằng bạn chí cốt đó sao???- Anh cười buồn

-Cái đó…..

-Thôi được rồi….Tớ có việc phải đi….Bye….-anh vẫy tay, quay lưng mình đối diện với Song Tử…lững thững đi mất mặc cho Song ca gọi khan cả cổ

Lê từng bước dài, trái tim của Sư ca đau như dao cắt…Anh nghe có hàng triệu mũi tên nhắm vào tim mình….”Tại sao lại là Yết kia chứ?Tại sao?????”

“Em là ai mà khiến tôi phải như thế? Em là ai?Tại sao lại làm tôi đau như vậy???Tôi có lỗi gì với em??Rốt cuộc tôi đã làm gì sai cơ chứ?”

Từng cơn sóng dữ trong lòng đang gào thét dữ dội…..

-Hahahahahahaha- anh cười….cười như chưa bao giờ dc cười….ngửa mặt lên để những giọt nước mắt không thể rơi xuống….

-Cô có là gì của tôi đâu chứ!!!!

Anh gục xuống, đưa tay lên trán, nhớ về nụ cười tươi tắn ấy….của 1 người con gái mà anh đang cố quên…..

````````````````````````````````````Endflash```````````````````````````

“Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra!”- Bình nhi bị mọi người làm cho không chịu đựng nổi nữa

-Yah~Song Tử cậu bị sao thế?Lại đánh nhau à?- Cừu hỏi han Song ca, từ ngày hôm qua, dường như có 1 mối dây buộc chặt họ lại gần….

-Hừ, cậu đi mà hỏi Thiên Bình ấy….

-Ơ…cái…cái…gì? Bình nhi ư???-Cừu ngơ ngác quay sang Thiên Bình

-Trời ạ, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra!!!!!!!!!!!- Thiên Bình hét lên , khuôn mặt đỏ au vì tức giận…

-Cậu hãy tới phía sân trường xem đi!!-Ma kết cất giọng trầm trầm-…nếu thật sự cậu không biết đã làm chuyện gì….

Thiên Bình chạy vội tới trung tâm ngôi trường Zodiac….hàng trăm người đang bu xung quanh như những con kiến sặc sỡ đang cố khệ nệ bưng một cục mỡ….

Bình nhi vội bước tới….tất cả những người đang có mặt tại đó đều dạt ra thành hai hàng….

-Chuyện gì đang xảy ra thế?- Bình nhi quên mất có rất nhiều ng đang nhìn mình,chăm chú đi xem cái nguyên nhân làm cô bực mình nãy giờ

-WHAT??????????????????????Cái gì thế này???

Sừng sững giữa trường là 1 tấm áp phích được phóng to hết mức….Một chàng trai có mái tóc đen cùng đôi mắt đỏ rực đang vòng tay qua eo, ôm lấy 1 cô gái xinh xắn có mái tóc màu ruby, nước da trắng trẻo, mịn màng, hai người họ mỉm cười thân thiết…Cô gái xinh xắn ấy cũng vòng tay ôm lấy bờ vai cứng cáp của chàng trai…Thế thì có điều gì khiến Bình nhi hoảng hốt tới như thế? Vì….người trong ảnh…không ai khác chính là cô và Thiên Yết….

“Thật ra tấm hình này là ai đã chụp và chụp lúc nào? Tại sao lại xuất hiện ở đây chứ??Chẳng lẽ đây là lí do khiến các bạn giận mình sao???”

Bình nhi hoang mang, vội quay lưng định tìm lời giải thích…thế nhưng…chẳng biết tự bao giờ…sau lưng cô….10 con người nam có nữ có…đã đứng đó…để đợi chờ….một ánh mắt của người bạn mình……

[Chap 12]

-Các cậu…không phải như vậy…..- Thiên Bình oan ức tìm kiếm những ánh mắt đồng tình

-Không phải thế thì là thế nào?- Song Tử khinh khỉnh hỏi

-Thiên Yết, cậu nói đi, chúng ta không có như vậy đúng không?- Bình nhi cầu cứu

-Tôi…

-Hừ, ấp úng như thế qủa là có vấn đề!!!- Ma kết cười cười

-Tôi…không ngờ cô lại là người như vậy!!!-Nhân mã khẽ liếc nhìn Bình nhi

-Từ nay, đừng lại gần chúng tôi nữa, nhất là Sư tử....-Song Tử chen vào

-Các cậu im đi!!!!!-Sư ca thét

-Sư Tử!!!!!!!!!!!!- 4 sao nam đồng thanh, trừ Thiên Yết

Sư ca bước đến bên cạnh Thiên Bình, nắm lấy tay cô:

-Bình nhi, nói cho tôi biết, có phải cô và Thiên Yết….

-Tôi không có..!!!!!!!!!!-Thiên Bình hét lên

-Vậy tấm áp phích đó….

-Tôi không biết!

-Hừ, giỏi giả nai…!!! –Song tử khẽ cười

Kim Ngưu lúc này cũng lên tiếng

-Vậy còn cậu, Yết?

-…..

-Tại sao không trả lời?- Nhân mã hỏi

-Phải, là tôi ôm cô ấy…

“Bốp!!!”-1 cú đấm mạnh mẽ vào mặt anh sau khi Yết vừa dứt lời….

Máu từ miệng Thiên Yết chảy ra như suối….

-Sư Tử à!!!- Kim ngưu khuyên can

-Yết, tại sao…tại sao chứ? Rõ ràng là…..-Bình nhi ngạc nhiên

Yết quắc mắt nhìn Thiên Bình, từ sâu thẳm trong đôi mắt lạnh lùng ấy có 1 tia sáng lóe lên….

“Chẳng lẽ…….”

-Bình nhi cậu……- Cừu buồn bã nhìn cô

-Tôi không ngờ hai người….Hai người biến đi!!!!!!-Sư ca tay ôm đầu

-Tôi chỉ muốn hỏi 1 điều…Cừu, Xử nữ, các cậu, mọi người không tin tớ sao??-Bình nhi khóe mắt đã ươn ướt

-Tớ…..- Cừu ấp úng

-Thôi đi….cậu ko cần trả lời….Tớ không ngờ cậu lại là người như vậy? Trong khi Giải nhi đang gặp nguy hiểm…thế mà…2 người lại lợi dụng cơ hội đó…để….- Xử nhi lắc đầu

Mọi người nhìn Thiên Bình với ánh mắt thương hại….

Bình nhi lặng người…những người bạn thân thiết bấy lâu…cũng không tin cô…chẳng lẽ…mình đã làm chuyện đó thật sao???Chính cô còn ko tin bản thân mình….Cô hóa đá…một bức tượng chết lặng….”Tại sao…tại sao chứ?? Mình….mình khó tin vậy sao? Sao không ai nghe mình giải thích chứ?” Nước mắt đã thấm đẫm trên gương mặt xinh đẹp, cô hít một hơi thật sâu….

-Sư Tử…còn cậ..

-Im đi!!!!!!!!!Cô biến mất cho tôi!!!

Nước mắt rơi lã chã, tim cô như bị ai đó bóp nghẹn lại, hàng ngàn mũi dao xuyên suốt thân hình mảnh mai ấy…Đau quá!!! Tại sao Bình nhi lại thấy đau đến như vậy? Tại sao vì 1 lời nói của Sư ca mà tim cô thắt đến như thế?Vì sao không một ai tin cô chứ!!!

Vì sao???????

-Các cậu thật sự không ai tin tớ sao??-Bình nhi đau lòng

Cô tiến tới nắm tay Cừu, Cừu nắm lấy tay cô, lắc đầu

-Cừu à….

Cô ại nắm lấy tay NGư nhi….Song ngư cười buồn

Cô tiến tới Xử Nữ, Xử nhi lắc đầu:

-Không ai trong chúng tớ đồng ý cách làm của cậu….đừng tìm lấy sự thương hại từ tụi này nữa…nếu cậu còn không thừa nhận việc làm của chính mình…..

-Nhưng…tớ không có….

-Có không hả Yết?-Kim Ngưu quay sang Thiên Yết

Anh nhìn Bình nhi một lần nữa….khẽ mím môi…gật đầu….

Cái gật đầu ấy khiến mọi người nhìn Thiên BÌnh bằng một sự khinh bỉ….

-Đừng lại gần tớ…cậu biết tớ từ trước tới nay ghét những thứ dơ bẩn mà!- Xử Nữ vừa nói vừa nấc lên trong tiếng nghẹn

“Dơ bẩn ư?Là nói mình sao chứ?”-Thiên Bình nghĩ, khóe môi mím chặt tới rướm máu để nước mắt ngừng rơi…

-Sư Tử…tớ…không

Sư ca quay lại, nhìn cô:

-Tôi cũng ghét hạng người như cô…làm mà không dám nhận!!!- Anh nói trong nỗi đau tận đáy lòng, để ghìm chặt mối tình mà với anh- một mối tình đau đớn….

-Hahahahahahahhahaha…..-Thiên Bình cười, vừa cười vừa hét lên

-Dơ bẩn sao? Cậu nói tớ dơ bẩn sao, Xử nhi? Cừu, cậu cũng không tin tớ à?

-Yah~ Bình nhi…tớ

-Thôi đi, Thiên Bình đừg làm khó Dương nhi….- Song tử cất tiếng

-Làm khó sao?Tớ đang làm khó cậu sao??- Bình nhi cười buồn , nước mắt rơi càng ngày càng nhiều, khiến cảnh vật trước mắt nhòe đi….

-Được rồi, nếu không ai tin tớ cũng không sao….Nhưng mà, Sư Tử à, tớ không ngờ, nga cả cậu cũng….có lẽ là do tớ quá ngốc ….

Bình nhi dứt lời, liền vội ôm khuôn mặt đã ướt đẫm nước chạy đi…Các sao nữ cũng thấy thương cho cô…nhưng lại sợ Xử Nữ nên không dám đuổi theo…HỌ đâu biết, nước mắt trên khuôn mặt Xử nhi cũng đã ướt đẫm….

Sư Tử thấy Thiên Bình như thế thì lại càng đau lòng, anh nghe tim mình đau nhói…1 cảm giác vô cùng khó chịu….

-Xử nữ à, tớ nghĩ….

-Thôi, chúng ta vào lớp- Xử nhi quệt ngang nước mắt

10 người nhanh chóng lên lớp, bước vào chỗ ngồi…..

*Sau khuôn viên trường*

“Mình…thật sự tệ hại vậy sao????Mình đáng ghét vậy sao? Sao không ai tin mình chứ???Tại sao cả Yết cũng gật đầu? NHưng…..tại sao Sư ca lại như thế chứ??”

Tim Thiên Bình đau nhói…cô khóc….khóc rất nhiều…đôi mắt xinh đẹp biết cười ấy đã đỏ hoe và đẫm vị mặn của nước…..Đắng chát thật!!!

“Bây giờ mình phải làm gì đây?Phải làm gì đây??”-Thiên Bình tự hỏi, tiếng nấc nghẹn ngào vang lên

-Hức….hức

Và một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô…”Cự Giải…phải rồi…còn Giải nhi nữa…mình không được yếu đuối như thế!!! Mạnh mẽ lên Bình nhi!!! Cự Giải đang chờ mày tới cứu!!!”

Cô dùng lời nói để động viên bản thân mình, khóe mi lại trào ra những giọt nước mắt, bình thường khi buồn, người an ủi động viên cô, chính là Cừu, Xử nhi, Ngư nhi, Bảo Bảo và còn cả Giải Giải nữa….thế mà…

Haizzzz…không được khóc nữa….Nói rồi, Thiên Bình lau khô nước mắt, khẽ mỉm cười, bước lên lớp…..

-Thưa cô, em đến muộn….- Bình nhi cất tiếng

-Ừhm, em vào chỗ đi!!!

Mọi người có vẻ cũng hơi bất ngờ trước thái độ của Bình nhi, nhất là các sao nữ, họ biết khi Thiên Bình mỉm cười với vẻ mặt lạnh tanh ấy chính là lúc cô nàng bị tổn thương ghê gớm nhất……………..

12 chòm sao và thiên sứ định mệnh !!! [Chap 13]

-Hôm nay có bài kiểm tra đột xuất, các em lấy giấy ra, cất tập sách vào!!!- cô giáo nghiêm giọng

-Ôi trời, chưa kịp học bài!!!-Cừu than thở

-Cô ơi, để ngày mai đi!!!- Nhân Mã giở thói năn nỉ

-15p, bắt đầu!!!!!!!!!!!!!!!!!

-Ôi….cuộc đời…..!!!-Kim Ngưu vắt tay lên trán

-Bình nhi, cậu học bài chưa?-Cừu ngây thơ hỏi theo thói quen

Câu nói vừa dứt ra thì không khí lớp chợt quánh đặc lại, im lìm đến đáng sợ…mọi cặp mắt đều đổ dồn về Cừu và Thiên Bình….

-A….a…a…tớ…tớ- Bạch Dương biết mình lỡ lời, vội lấy tay che miệng nhanh như cắt

-À…ừhm…có…chút chút…- Thiên Bình hơi ấp úng nhưng nhanh chóng, cô thấy mọi người dường như không để ý đến mình, liền vội chăm chú làm bài, khóe môi khẽ mím thật chặt…..

Bình nhi trước giờ là đại diện cho yếu tố khí….đến rồi đi….nhanh như một cơn gió….đến nỗi khó ai nắm bắt được….Và hiện giờ…theo đúng cái nghĩa của nó…mọi người đều xem cô như một thứ không khí….hiển nhiên là phải có mặt ở đó…để rồi bị ngó lơ…chịu đựng những ánh mắt lạnh lùng…Bình nhi ở đây….nhưng tâm hồn thì không có….

-Bài này làm sao, Xử nhi?-Cừu khe khẽ nói

-Không nhớ, tớ chưa học bài!-Xử nữ bảo

-Sao đây?Ma kết?-Nhân mã và Song Tử đồng thanh

-Ai nhớ đâu!!!

-Hay là tớ hỏi Thiên Bình nhé, cậu ấy học rồi!!!-Cừu lấm lét

-Hmmmm….không!!!!!!

“Cạch”

-Ái da, cái gì thế?-Bạch Dương xoa xoa đầu, nhìn cái vật vừa đáp xuống đầu mình

1 chiếc máy bay giấy được gấp gọn gàng…trên có ghi kí tự L…..biểu trưng đặc biệt của Bình nhi…..cái trò mà ngày xưa cô và các bạn hay chơi…..

-Ơ…..cái …này là…là?- Bạch Dương liếc mắt nhìn Bình nhi

Cô gái xinh đẹp ấy vẫn cắm cúi viết bài, như chưa có chuyện gì xảy ra, vẫn khuôn mặt thánh thiện, hơi nhíu đôi lông mày chăm chú khi gặp bài khó…..

Xử nhi cũng hơi bất ngờ trước thái độ của Thiên Bình, nội dung của chiếc máy bay giấy ấy là đáp án của toàn bài kiểm tra….Nhỏ hơi phân vân không biết có nên chép hay không…nhưng vì là ban cán sự lớp mà để bài kiểm tra dưới trung bình thì không hay cho lắm…thế là Xử nữ cùng các sao girl của chúng ta cắm cúi hí hoáy bài viết của mình….

“Bụp!!”-lại 1 chiếc máy bay giấy đáp gọn xuống đầu Sư Tử, khi anh cứ mãi cắn bút

“Cái gì đây???”-anh mở ra….

-Đáp án?-Ngưu chan

-Ai vứt qua thế???-Ma kết nhíu mày

Sư ca không nói gì…..liếc nhìn Bình nhi, rồi vo tròn tờ giấy lại….

-Ê….cậu làm gì thế?Không chép tớ chép, phí của trời à??

Nhờ 2 cái máy bay giấy xinh xắn của Thiên Bình mà toàn lớp 11A2 hoàn thành bài kiểm tra một cách xuất sắc….

*Ra chơi*

-Ai mà tốt nhỉ?-Ma Kết hỏi

-Thì bọn con gái trong lớp đó!!!-Nhân Mã ra chiều suy tư

-Chắc là Cừu-Song ca vừa nói vừa cười

-Bạch Dương á?Nhỏ đó có thèm học bài đâu???-Kim Ngưu ngạc nhiên

-Của Bình nhi!!!-Sư ca lên tiếng, giọng nói trầm trầm âm vang

-Thiên Bình á? Hèn chi viết tùm lum, hai la mã, bốn la mã, 1 la mã, khó chép thí mồ!!!-Song Tử trở mặt ngay khi nghe tác giả là Thiên Bình

Nói rồi, anh tiện tay cho chiếc máy bay giấy ấy đáp xuống ngay thùng rác….

5 người đi khuất….

Một cậu nam với đôi mắt đỏ rực tiến lại gần, nhặt tờ giấy ấy lên, nhíu mày suy nghĩ một cái gì đó, anh nhét vội nó vào bên túi áo….

*Bên phía nữ*

-Hmmmmm….Lúc nãy cũng nhờ có Thiên Bình-Song ngư dịu dàng bảo

-Phải, nhớ lại lúc kiểm tra khi nào chúng ta cũng hỏi Bình nhi mà…- Bảo bình tiếp lời

-Hmmmmmmmm….-Cừu thở dài

-Thôi đi, các cậu đừng nhắc về Thiên Bình nữa…tớ…không muốn nghe….- Xử nữ nghiêm giọng, trong trái tim cô có gì đó thắt lại….

*Trong lớp*

-Hừm, những mã số này là…..-Yết ca lẩm nhẩm cái gì đó, ánh mắt anh chợt lóe lên, chạy vội về phía sau vườn….

*Sau khuôn viên trường*

Thiên Yết đã đến đây, anh dáo dác tìm kiếm 1 cái gì đó….Đôi mắt anh đỏ ngầu, rực lên ánh lửa bập bùng trong đó

-Cô đang ở đâu?Ra đây đi!!!-Giọng nói lạnh lùng nhưng có sức công phá rất lớn

Vi…vu….vi….vu…gió gảy lên 1 đoạn đàn đệm cho giọng ca trong vút bay cao…Yết ca chạy về nơi phát ra giọng hát ấy…..

Từ xa, anh đã nhìn thấy một cô gái với mái tóc đỏ phất phơ trong gió, nắm lấy chiếc xích đu, bay lên cao…Cao hơn…cao hơn nữa….Ánh mắt cô có gì đó u buồn nhưng không kém phần kiên định….nhìn chăm chăm về 1 hướng…

“ Em là đám mây trên bầu trời....

Thi thoảng chiếu rọi vào lòng anh....Anh không cần ngạc nhiên...Cũng đừng vội vui mừng...

Biến mất chỉ trong giây lát....Anh và em gặp nhau trên một bầu trời đen tối....Anh có hướng đi của anh.....em có hướng đi của em....

Anh còn nhớ cũng được....Nhưng tốt nhất là quên đi....Ánh sáng khi mình gặp nhau...Thế giới đã thay đổi, bài ca vẫn cất cao....

Đám mây kia lặng im, con đường không cất tiếng...Bầu trời xanh vời vợi, sương mù phủ kín trăng....

Nếu anh là bầu trời, em sẽ là ánh trăng....Khi bầu trời rực sáng, em chỉ đành biến mất....”

Bài hát mang một âm thanh da diết đến nao lòng……bày tỏ tâm tư của một người con gái…..

Yết ca mãi say đắm trong tiếng hát, xém quên mất mục đích chính của mình…..

-Đến rồi sao?-Tiếng hát ấy đã dứt từ lúc nào nhưng dư âm vẫn còn lắng đọng

-Phải…-Yết ca đáp

-Tôi biết cậu sẽ giải ra mà!!!-Bình nhi mỉm cười

-Chuyện đó…xin…

Thiên Yết chưa kịp nói dứt câu đã thấy Thiên Bình đưa tay làm dấu im lặng, ngón tay thon dài, đặt trên đôi môi ngọt ngào, khẽ cười….hình ảnh ấy đủ làm xiêu lòng bất cứ thằng con trai nào trên quả đất này…..

-Không cần phải nói lời xin lỗi….tôi biết anh có lí do để làm như thế!!!

-…….

-…….

-Cô….không lẽ định….

-Phải, một mình tôi thôi, tôi không muốn bất cứ ai trong họ gặp nguy hiểm….

-Nhưng cô chỉ là…

-Là gì thì không cần biết, cái duy nhất tôi biết bây giờ là, tôi sẽ giải cứu Giải Giải….cô ấy đang đợi tôi….

-Tôi..đi với cô-Yết ca trầm ngâm

-Không, anh không cần đi!! Nếu anh đi xảy ra chuyện gì thì không còn ý nghĩa nữa, Cự Giải thậm chí sẽ đau buồn hơn…lúc bị bắt….Cô ấy thích anh, anh biết mà, đúng không?

-Ừhm…NHưng…

-Phải xa cách người mình yêu, nỗi đau đó tôi hiểu rõ hơn ai hết….- nói rồi, Bình nhi lại khẽ cúi gằm mặt xuống, nở 1 nụ cười buồn, cô không muốn Yết thấy giọt nước mắt yếu đuối của mình…..-…bây giờ họ ghét tôi cũng tốt, không ai lo lắng, tôi sẽ dễ bề hành động

Thiên Bình đưa ánh mắt xa xăm….

-Tôi tin mình có thê tìm ra cô ấy….Và giờ tôi nhờ anh, ngăn cản họ, kéo dài thời gian, tôi tin anh có thể…Đừng để họ biết tôi đang làm gì!

-Nhưng….

Bình nhi khẽ mỉm cười, ngước khuôn mặt thanh tú lên:

-Tôi sẽ cứu lấy cô ấy….Và bây giờ thì….

Bình nhi bước xuống chiếc xích đu, tiến tới Thiên Yết, khẽ cười, vòng tay qua eo anh…

“Tách….tách”

1 bức hình vừa được chụp…..

-Anh hãy mang nó đi đi….và anh biết sẽ làm gì mà đúng không?-Thiên Bình bảo

Cô nàng lặng lẽ đi về phía trước, đôi môi vẫn cất cao bài hát, run run…..trong tiếng nghẹn….Mi mắt đã ướt đẫm tự bao giờ….

Thiên Yết vẫn đứng đó, tay cầm chiếc máy ảnh, đôi mắt dõi theo hình bóng người con gái đã khuất đi sau những lùm cây…..

Chap 14]

Lại một ngày nữa trôi qua….

Xì xào…xì xào….những tiếng chỉ trích, phê bình vang lên khi Bình nhi tới lớp…..Lại một tấm áp phích….

“Bốp”

Một cái tát chát chúa vang lên….Thiên Bình không khuỵu xuống, cũng không cãi lại, bình thường ai dám đánh cô đã phải trả giá bằng sự đau đớn hơn cả cái chết, nhưng mà…..người lúc nãy…là bạn cô…bạn thân của cô…hay có thể gọi là đã từng….

Đôi mắt của Bảo Bảo ngân ngấn nước…

-Tớ không ngờ cậu lại là hạng người như thế…..!!! Tớ….đã lầm khi cố bênh vực cậu trước mặt Xử nhi….

Nhói…..

-Thì sao?-Bình nhi mỉm cười

“Bốp”- 5 ngón tay in hằn trên khuôn mặt đỏ lừ của cô….

-Cậu…thực sự là như thế sao?Bình nhi của ngày xưa đâu rồi!!! Sao lại thế? Còn Giải Giải nữa….-Ngư nhi vốn hiền lành giờ đã phát điên trước thái độ của Thiên Bình

Điều đó có nghĩa màn kịch cô và Yết dựng lên đã thành công mỹ mãn…..

Nhưng trong tim cô…vẫn có 1 cái gì đó….găm vào…xuyên suốt…..Bình nhi cố mím môi thật chặt để nước mắt không rơi….

6 sao nam của chúng ta cũng đã chứng kiến nãy giờ…..

Các học sinh khác thay nhau ném những đồ phế thải lên Thiên Bình……

-Cho nó chết!!!

-Cái mặt dẹo trai thấy sợ…ỷ đẹp à?

-Chảnh hả mày?

Các học sinh nữ khác từ lâu vốn đã ganh tỵ với Bình nhi, nay được dịp các sao nữ của chúng ta cũng không bênh, họ thi nhau ném tới tấp…

“Bốp!!!”-lại một cái tát vang lên, con nhỏ vừa tát Bình nhi cười ha hả….

-Đáng đời mày!!!

“Rắc….rắc…rắc”

-Ááááááááááááa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Thiên Bình vặn ngược tay con nhỏ xấc xược đó ra sau…..khinh khỉnh nói

-Cô…không có tư cách đánh tôi

-Bình nhi, cậu quá đáng rồi đó!!!

Xử nữ chạy lại đỡ cô bạn đáng thương kia dậy….Cô gái mắt mếu máo toàn nước, miệng rên la ư ử, nước mũi chảy dầm dề……Bị gãy xương tay ai mà không đau kia chứ!!!

-Cậu….đã thay đổi quá nhiều rồi, Thiên Bình- Cừu lắc lắc đầu

-Phải, giờ lại còn tự tiện đánh người nữa…-Song ngư e ngại

-Từ nay chúng ta không còn là bạn nữa….-Bảo bình cười chát chúa

“Roẹt”-câu nói ấy như 1 mũi dao đâm thẳng vào trái tim của Thiên Bình

Im ắng…im ắng…cô nghe trái tim mình không còn nhịp đập….

-Tấm áp phích đó, cậu giải thích sao đây Yết?-Kim Ngưu hỏi

Vừa rồi, Thiên Yết định chạy lại giúp Bình nhi nhưng nhận ra ánh mắt long lên, cùng cái lắc đầu khe khẽ, anh vội dừng bước, hiểu ý Bình nhi….

-Tôi…-anh ấp úng

-Sao?- Nhân Mã bước tới

-Hay là cậu cũng muốn như cô ta?- Song Tử khinh khỉnh hỏi

-Là tôi chụp…tôi ép anh ấy chụp….nếu không…tôi sẽ tiết lộ bí mật của anh ấy…-Bình nhi lên tiếng khi thấy Thiên Yết có vẻ lúng túng

Tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về phía Thiên Bình…chủ yếu là những cái nhìn khinh bỉ…, ghê tởm…..

-Hừ, ra là cô ép cậu ấy….Tôi biết ngay mà, xin lỗi đã nghi ngờ, Thiên Yết-Song Tử ca cười cười, huých tay vào vai Yết….

-Anh ấy….hai người thân quá nhỉ?-Sư Tử lên tiếng

-Thôi đi, là con nhỏ đó dụ dỗ Thiên yết mà, không liên quan cậu ấy, có trách thì trách….- Song tử nhìn Thiên Bình

Bình nhi giờ như không nghe thấy gì bên tai nữa, ánh mắt cô hướng về Sư tử…một cách chăm chú…. Đau buồn…tuyệt vọng…oan ức…..

“Nghĩ gì thế…mày đã thành công thì nên vui mừng chứ!!!”-Thiên Bình khẽ cười

“Bốp…bốp…bốp”-lại những vật dơ bẩn thi nhau đáp xuống chiếc áo của Thiên Bình….Màu áo đã bệch đi…..

Cổ áo đẫm nước…..Bình nhi đã khóc….

-Lại còn giả nai nữa…..- 1 cô gái lên tiếng nhưng nhận dc cái quắc mắt của Thiên Bình thì im phắc….

-Bình nhi, từ nay chúng ta tuyệt giao….- các sao nữ bảo

“Hmmmm, mày thành công rồi đó, mày quả là đóng kịch giỏi mà Bình nhi!!!”-Thiên Bình suy nghĩ

-Được…tuyệt giao thì tuyệt giao…tôi đã chán cái cảnh này lắm rồi…các người chỉ sống bằng mặt mà không bằng lòng…-Bình nhi khinh khỉnh

-Cô…mới là….- Nhân Mã lên tiếng

-Sao cũng được…không phải chuyện của anh!!!- Bình nhi khẽ nói

-Cậu…thật…thật…sao?-Cừu lắp bắp, sock trước sự phũ phàng của Thiên Bình

-Cậu ko cần khóc vì cô ta, Cừu!!!!!!- Song Tử hét

-Phải, cậu không phải khóc vì một người như tớ, không đáng đâu!!!-Bình nhi lau nước mắt trên mặt Bạch Dương, trong khi lòng cô đau như dao cắt….

-Tạm biệt!!!!

Thiên Bình dứt lời, liền quay vội vào lớp, cảnh vật trước mắt cô nhòe đi….Nước mắt tuôn mãi không ngừng, khóe môi đã bật máu….

-Cậu có nỗi khổ phải không?-Cừu hét lên, Bình nhi nghe âm thanh đó vang vọng….

“Cảm ơn cậu, Bạch Dương, cảm ơn đã tin tớ….Xin lỗi, mọi người, tớ xin lỗi, tớ không muốn ai gặp nguy hiểm, xin lỗi vì đã lừa dối, đã khiến các cậu tổn thương, tớ xin lỗi, là lỗi của tớ….!!!!!”-Thiên Bình vừa nghĩ vừa chạy vội về phía cuối hành lang, nước mắt bay bay theo cơn gió……..


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .